07/11/2003 09:11 GMT+7

Một Trần Khải Ca khác trong Cây vĩ cầm vàng

NGUYỄN CHƯƠNG
NGUYỄN CHƯƠNG

TT - “Chúng ta đã nỗ lực hết sức mình để tìm đến sự thành công mà không biết rằng cái giá phải trả chính là sự mất mát tinh thần", Trần Khải Ca cho biết trong một phát biểu trên báo chí về bộ phim này.

U8KBkjaX.jpgPhóng to
Hai cha con Lục Thành - Tiểu Xuân

Xem bộ phim truyện màn ảnh rộng Trung Quốc Cây vĩ cầm vàng (khởi chiếu từ hôm nay, 7-11-2003, tại các rạp Thăng Long A, Đống Đa, Diamond - TP.HCM), khán giả sẽ được dịp cảm nhận một Trần Khải Ca khác hẳn so với khi ông dàn dựng phim Bá Vương biệt Cơ.

Đây là câu chuyện về một cậu bé theo cha rời làng quê heo hút lên ở trọ tại Bắc Kinh, dù hoàn cảnh lam lũ vẫn tìm đủ cách xin vào học tại một ngôi trường âm nhạc danh giá.

Tiểu Xuân (Đường Vân đóng), 13 tuổi, khuôn mặt sáng láng, quen diễn đạt cảm xúc của mình bằng cây đàn violin hơn là bằng lời nói.

Trong căn hộ cũ kỹ của ông thầy cô độc và lặng lẽ, tài năng nhưng không làm nên danh phận gì, Tiểu Xuân đã học được cách truyền tình cảm vào tiếng đàn. Tuy vậy, ông bố Lục Thành (Lưu Bội Kỳ đóng) vì nóng lòng muốn con được nổi tiếng đã buộc con chia tay với người thầy cũ mà đến học nơi giáo sư Dư danh tiếng.

Trần Khải Ca đã tự mình thủ vai giáo sư Dư - một nhân cách phức tạp: thức thời, sòng phẳng, nhạy cảm trước những tiềm năng thiên bẩm, nhưng đầy mánh khóe trong việc bồi dưỡng tài năng âm nhạc để “quảng cáo” thanh danh. Ông ta đòi độc quyền nuôi dưỡng và gạt cha Tiểu Xuân ra ngoài một cách khôn khéo.

Số phận run rủi thế nào khiến Tiểu Xuân nhìn thấy và ngay lập tức bị ngây ngất trước vẻ đẹp quyến rũ của Lợi Lợi (Trần Hồng đóng), một cô gái đẹp sống cùng chung cư với giáo sư Dư. Cậu bé chẳng ngần ngại bán cây đàn violin để lấy tiền mua chiếc áo lông thú len lén tặng “người chị”. Lợi Lợi là mối rung động đầu đời và, sau đó, cũng là sự sụp đổ đầu tiên trong Tiểu Xuân…

Tiểu Xuân đã rèn được những kỹ năng để có thể dự tranh concours quốc tế, đặt tên mình vào vòm trời danh vọng, theo “kịch bản” của giáo sư Dư. Lợi Lợi thì có những món quà đắt tiền do hàng tá đàn ông đua nhau cung phụng. Họ đã có những gì họ muốn, nhưng thật ra đó có phải là chính cái họ cần?

Giữa đám người tình doanh nhân rặt những thất hẹn và dối trá, Lợi Lợi không tìm thấy sự an bình mà rốt cuộc sự vỗ về thật thà nhất là từ người bạn nhỏ im lặng Tiểu Xuân. Giữa nhịp sống rượt đuổi đến lạc hồn, Lợi Lợi bỗng nghe ra tiếng violin thanh thoát bay lên trên những cao ốc hình hộp lạnh lùng.

Vào phút cuối, Tiểu Xuân rút khỏi cuộc thi, từ chối đặt chân vào cái thế giới của giáo sư Dư chỉ điêu luyện kỹ thuật nhưng đánh mất tâm hồn.

Phân đoạn cuối của phim xuất hiện một bất ngờ: tiếng đàn violin cất lên giữa nơi những đường ray xe lửa giao nhau. Lãng mạn của vòm nhà hát sạch bong nhường chỗ cho lãng mạn của nhà ga bụi trần. Tiểu Xuân lao vào vòng tay người cha lam lũ đang đón tàu về quê...

NGUYỄN CHƯƠNG
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên