100% HS không đến “lò” luyện thi
Ba má chia tay đã lâu, Hiếu ở với ngoại và cậu mợ, từ năm lớp 7 đã tự nuôi sống mình với xấp vé số xuôi ngược trên bến phà Bình Khánh, Nhà Bè sau giờ học. Lý do Hiếu muốn chuyển sang học lớp đêm chỉ vì nếu học chính qui lớp 12 phải học ngày hai buổi. Nghĩa là Hiếu sẽ không còn cơ hội để kiếm sống sau buổi học cùng xấp vé số như trước.
Cô nữ sinh nói như khóc: “Em có muốn đâu thầy”. Người thầy không biết nói sao, chỉ còn cách động viên học trò mình: “Bổ túc cũng được, nhưng em phải ráng xong lớp 12, sau này xin việc cũng dễ”.
Trong tám lớp 12 với hơn 330 HS mới, có hơn 40% được nhà trường miễn giảm tiền cơ sở vật chất do thuộc diện gia đình khó khăn, xóa đói giảm nghèo.
HS ở đây đến từ bốn xã. Nếu Bình Khánh ngay tại chỗ thì An Thới Đông, Tam Thôn Hiệp, Lý Nhơn xa 20-40km, có bạn phải qua đò, qua sông.
HS lớp 12 học hai buổi, vậy mà dù căngtin trường bán 5.000 đồng/suất cơm trưa cho những HS nhà xa thì, như lời người phụ trách căngtin than thở: “Nhập học được ba bốn ngày, mỗi ngày bán có hơn 20 suất cơm, chắc phải dẹp quá”!
Trong khi đó ở một quán mái lá gần trường, một nhóm ba HS lớp 12 nhà ở An Thới Đông thành thật kể ba đứa chỉ dám kêu hai suất cơm, mỗi suất 3.000 đồng. Một bạn bảo: “Ăn chút xíu cho đỡ đói để học buổi chiều, chủ yếu về nhà ăn…”.
Một giáo viên kể, một HS lớp 12 của cô nhà ở tận Vàm Sác cách đó 40km mà vẫn không chịu ở ký túc xá, vì còn phải về phụ ba má. Bạn học trò ấy cho biết mỗi ngày phải dậy từ 3 giờ rưỡi sáng để chuẩn bị đi học.
Cô hiệu phó Phan Thị Mỹ Linh tâm sự: “100% HS không hề đến “lò” luyện thi ngoài những buổi ôn tập, nâng cao trong trường; chuyện nắm thông tin thi cử, chọn ngành cũng chậm hơn so với các vùng khác trong TP”.
Nhận học bổng hôm nay của báo Tuổi Trẻ (Chương trình "Vì ngày mai phát triển" lần 162 của báo TT dành cho học sinh ngoại thành, vùng ven TP.HCM 2003, tổng công ty địa ốc Sài Gòn tài trợ), cả ba gương mặt của Trường THPT Bình Khánh cùng chung một suy nghĩ: “Bước vào năm cuối cấp, vui thì có vui nhưng tụi mình lo lắm!”.
Càng nghèo càng phải giỏi!
![]() |
Huỳnh Thanh Thơ và em út bên sạp hàng của chị em mình trước nhà |
Nửa đêm thức dậy, thấy dáng mẹ ngủ co quắp mà thương. Sạp hàng là “sáng kiến” của mấy chị em, bày bán đủ thứ: cốc, ổi, mãng cầu, bánh bò, bánh tiêu… để phụ mẹ chút tiền học. Hôm nào may lời chục ngàn, còn thì như đứa út vốn cũng là HS giỏi đang học lớp 5 kể hồn nhiên: “Bữa nào ế, cả nhà ăn bánh tiêu đã luôn”.
Bạn Nguyễn Hoàng Thân, cùng lớp với Thơ, cũng nhận học bổng “Vượt khó - học giỏi”, nhà lại cách trường 3km nhưng đến nay vẫn chưa hề có một chiếc xe đạp để “ngày hai buổi đến trường”. Chàng trai nước da đen đủi vì dầm mưa đội nắng ấy vẫn vui vẻ nói: “Ba má cuốc đất, vác đất thuê. Mua xe sợ đi hư, để khi nào vào ĐH mua luôn cho đỡ phí”.
Trước đó, ở một góc sân trường có ba người học trò cũ về lại trường để xin rút hồ sơ chuyển về trường ĐH.
Bạn Hồ Thanh Vinh, vừa đậu vào ngành xây dựng cầu đường Trường ĐH bán công Tôn Đức Thắng, kể: “Nhà làm ruộng. Mùa thi, mình mang tập ra ruộng vừa canh lúa vừa ôn thi luôn chớ HS ở đây đâu bạn nào có khả năng và điều kiện để học thêm”. Vậy mà dám thi ĐH? Người bạn trai này cười ngượng nghịu: “Quyết tâm học; có học mới làm kỹ sư làm đường cho bà con mình ở đây được”.
Hai bạn còn lại vốn là cựu HS lớp 12A2 năm học 2001-2002; cùng rớt ĐH một năm, năm nay đậu vào những ngôi trường mà ngay thí sinh nội thành cũng mơ ước: y, nông lâm.
“Càng nghèo càng phải quyết tâm”, Trương Ngọc Trung - một trong hai bạn vốn là HS thuộc diện miễn giảm tiền cơ sở vật chất - bảo, rồi nói lý do mình chọn ngành y: “Có thời ba má làm ruộng cực quá, bệnh hoài. Tôi quyết làm bác sĩ là vì vậy!”.
… Trưa, Thanh Thơ gò lưng trên chiếc xe đạp cũ mèm, về nhà cách trường 3km để ăn vội chút cơm và tranh thủ vừa trông hàng vừa xem lại bài học buổi chiều. Những giọt mồ hôi rịn trên đôi má con gái đỏ bừng trong nắng trưa, nhưng cô nữ sinh tuổi 17 ấy chỉ nói gọn một câu: “Năm nay cuối cấp. Cực mấy cũng phải học, cho mình và cho mẹ…”
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận