
NGUYỄN TRƯƠNG QUÝ
Thông tin chung
Sự nghiệp/ hoạt động
Bài viết
Video

Lời tòa soạn: Sau 10 năm, nhà văn Phan Thị Vàng Anh vừa trở lại với tập truyện - tản văn Chuyện nhà Tí (và chuyện nhiều nhà khác). Nhà văn - họa sĩ Nguyễn Trương Quý, tác giả bài viết này, cũng là người vẽ bìa cuốn sách.

TTCT - Câu chuyện di sản hóa các công trình kiến trúc xét cho cùng là câu chuyện gắn với ý niệm của nhà nước và hệ tư tưởng nền tảng của xã hội.

Hồi nhỏ tôi hỏi bố tôi: “Tả thanh thiên” nghĩa là gì ạ? Dĩ nhiên bố tôi trả lời được ngay, viết lên trời xanh.

TTCT - Tuổi Trẻ Cuối Tuần trò chuyện với đạo diễn Phạm Ngọc Lân của Cu li không bao giờ khóc.

TTCT - Hà Nội gọi những gì mới, có cả đấy, như muôn thuở vẫn thế, chỉ e không thấy được và không đủ năng lượng sống mà viết..

TTCT - Xét cho cùng, công nghiệp văn hóa phải làm được một điều cốt lõi: khiến công chúng hạnh phúc vì được thưởng thức sản phẩm văn hóa một cách bình thường và liên tục, thay vì trông chờ những lễ hội hay những sự kiện kỷ niệm năm chẵn.

Tổng thống Pháp Emmanuel Macron đã gửi lời chia buồn đến gia đình nam tài tử Alain Delon, khẳng định ông không chỉ là diễn viên huyền thoại mà còn là tượng đài của điện ảnh nước nhà.

TTCT - Ngày 30-4-1975, ngày thống nhất đất nước, đã diễn ra thế nào ở Hà Nội?

TTCT - Chế Lan Viên là người mà sự nghĩ ngợi vận vào thơ như thể thơ cũng là thuốc, thơ chẩn ra được cái bệnh đau của kiếp người, và "Có vào nỗi đau mới có ích cho người".

Việc Facebook sập toàn cầu dù chỉ trong vòng một tiếng cũng làm cho nhiều người lo lắng vì mất đi một kênh kết nối.

Những ghi chép lịch sử và khảo cứu cho thấy các trung tâm văn minh của con người thường gắn với những nguồn nước và những dòng sông là điểm khởi nguyên cho một chốn thị thành.

TTCT - Từng có những đêm thơ sinh viên đông nghẹt hồi thập niên 1980, những cuộc trình diễn thơ ồn ào gây ra bao cãi cọ ở sân Văn Miếu hồi thập niên 2010, những cuộc đọc thơ nho nhỏ tại một quán nhỏ Hà Nội và những nhà thơ đang quyến rũ độc giả trên Facebook…

TTCT - Giới sân khấu Việt Nam vừa kỷ niệm 100 năm ngày công diễn vở kịch nói Chén thuốc độc của Vũ Đình Long tại Nhà hát Lớn Hà Nội (22-10-1921), vốn được coi là sự kiện mở đầu nền kịch nói Việt Nam. Các nghệ sĩ đương đại đã đóng góp bằng một hành động có ý nghĩa: diễn lại vở kịch này tại đúng nơi một thế kỷ trước đã được ghi nhận là “một ngày kỷ-niệm lớn trong Văn-học-sử nước ta về việc diễn-kịch theo lối mới mà thuần-nhiên dùng văn ta tả những cảnh xã hội ta” như lời Nguyễn Mạnh Bổng, quản lý Hữu Thanh tạp chí, nơi đăng vở kịch Chén thuốc độc đầu tiên và sau đó xuất bản thành sách.

TTCT - " Tôi bắn hắn rồi. Những ngày xưa thân ái. Không ngăn nổi tay tôi…”, Pi lẩm bẩm đọc thơ. “Không có kẻ thù thì đời sẽ rất bằng phẳng. Cậu sẽ không có động lực làm nên chuyện gì cả”.

TTCT - "“...Ngu gì mà ngu thế, tĩnh vật là vẽ hoa quả chứ đâu phải phong cảnh mà muốn có cây cối”. Tôi khựng lại khi nghe được những tiếng rầm rì anh Thuyết nói với vợ. Tôi liếc nhìn, thấy chị Hoa chỉ hơi cúi đầu, không phản ứng gì. Lần đầu tôi thấy người ta cãi nhau không cần cao giọng.".